Mười sáng chế táo bạo cho tương lai
G S Tôn thất Trình
Sau đây là 10 phần thưởng sáng
chế cho một tương lai sán lạn hơn, mau lẹ hơn , an tòan hơn, hửu hiệu hơn,
nguyệt san Khoa học Phổ thông- Popular Science Hoa Kỳ
đăng tải, ở số tháng 5 -2013:
1- Ở ngành hàng không. Máy bay gia đình chế tạo: một máy bay gia đình tự làm lấy, họa
kiểu theo hữu hiệu tối đa nghĩ ra được.
McGinnis, một nhà chế tạo vật liệu
composit nay 47 tuổi đã đáp máy bay khi học lớp hai. Bối rối vì mức hửu hiệu
quá ư thấp kém máy bay ông đáp, khi mới học lớp 2, ông tự dạy mình công nghệ hàng không và động lực học chất
lỏng trên hơn 20 năm. Một ngày nào đó, khi đang sử dụng các nghiên cứu khoa học trên bàn phòng ngũ
cô con gái mình, ông đọc một bài
bản của một nhà khảo cứu NASA ( Cơ quan Không gian Hoa Kỳ ) thách thức phương trình cổ điễn kéo lê thê động lực hàng không.
McGinnis nói :“ Tôi rời phòng con ngũ,
huênh hoang như một kẻ điên khùng với vợ: Mình ơi, em không thể nào tin nổi điều này. Anh nghĩ rằng anh đã giải đáp một bài tóan anh nghiên cứu từ khi anh còn bé dại!
Các cánh máy bay hảng hàng không Mỹ Synergy Aircraft bẻ cong lên trên và có hình dạng một hộp, hầu có sức kéo lê thê tối thiểu và mức hửu
hiệu tối đa. Mỗi nữa cánh lao xuống
sau thân máy bay, hầu có chức năng một đuôi, trong khi cung cấp thêm ổn định lớn hơn khi bay. Họa
kiểu đuôi hộp kép- double box tail cũng giúp cho
mức trượt dễ dàng hơn, bằng cách chống lại ảnh hưởng của gió cuộn xoáy
tương tự cơn bảo lốc – tornado ở
đầu ngọn cánh . Và thay vì là một cánh quạt- propeller lắp đằng trước, một bánh thúc đẩy –
impeller đặt đằng sau thân có hình
một viên đạn, làm các tiếng ồn ào êm dịu đi, trong khi lại tăng thêm sức đẩy.
McGinnis làm việc cho Synergy
trong ga ra cha mình, khi ông dùng các máy CNC và các khung đúc đặt mua sẳn để chế tạo các
thành phần phần mềm 3-D, làm kiểu mẩu mau lẹ cho những ý kiến mới mẽ. Nhân viên gia
đình là tóan xây dựng lõi cốt, có Kyle
con trai Mc Ginnis phụ tá cha. Một kiểu mẩu đầu tiên một phần tư kích thước,
làm từ sợi gương- fiberglass, sợi carbon và kelvar gợi ý rằng cả hai
tiến trình chế tạo của nhóm và hình thể cánh lạ lùng, đều họat động tốt đẹp. Sử
dụng 80 000 đô la tiền mặt của quỹ ai
thích ý kiến- crowdfund đóng góp, họ
hy vọng sẽ hòan thành máy bay năm nay,
kích thước đầy đủ, 5 chỗ ngồi. Theo McGinnis thì máy bay Synergy này rẽ hơn gía một gia thất trung bình, ít ồn ào
hơn, và bay 40 dặm Anh một giờ- mph ( hơn 64 km một giờ ), 3 lần ít tốn
nhiên liệu hơn.
( theo Elbert Chu )
2-Ở
ngành chuyên chở . Xe đạp cạc tông
Một ngày
năm 2009, nhà sáng chế kỷ sư Izhar
Gafni, ngồi trong thư viện yên tĩnh, họa kiểu một một máy chích triết hột trái lựu, khi trí óc ông lảng qua phía xe đạp, thú tiêu khiển ông
thích nhất. Gafni khâm phục những xe đạp làm bằng tre vững bền , nhưng tổn phí
quá cao gần như ngăn cấm. Ông tự hỏi là tại sao không làm xe đạp bằng giấy bìa
cứng , bằng cạc tông ? Hai năm sau, Gafni học cách xếp các tờ cạc tông thành những hình dạng mạnh nhất có
thể làm ra, thí nghiệm của ông dẫn tới những cấu tạo mạnh mẽ giống như tổ ong
hay các tổ chim. Ông mất suốt năm kế
tiếp cố biến vật liệu tạo ra các thành phần xe đạp .
Ông nói: tôi có cảm giác gần giống anh
em Wright Brothers ( đã nghĩ cách chế tạo máy bay đầu tiên ở Mỹ ), tiến vào một
lảnh thổ chưa biết.
Sản phẩm công
lao khổ cực của ông là một xe đạp chỉ có một tốc độ duy nhất với một bánh xe (
nan hoa ),vành, và một khung cạc tông. Vẹcni - sơn dầu bảo vệ lõi giấy dán keo khỏi bị tấm ướt, trong khi
các bánh xe hơi cũ kỷ làm thành những
bánh xe không lũng lỗ được. Gafni
dùng đai điều hòa – timing belt
xe hơi như thể một dây chuyền và biến các chai plastic thành các tay quay –
crank cho bàn đạp – pedal.
Kiểu mẩu đầu tiên nặng 28 cân Anh ( khoảng 13 kg ) tên gọi là Alfa, có thể hổ trợ an toàn một kẻ
đi xe đạp, nặng hơn xe gần 20 lần.
Gafni có ý định sản xuất đại trà 4 kiểu : hai lọai nặng 18 cân Anh cho người lớn , có
thể ráp lựa chọn thêm động cơ điện sạc
lại được và hai kiểu nhẹ hơn cho trẻ em . Ông hy vọng chế tạo mỗi xe đạp vật liệu tốn ít hơn 12 đô la Mỹ và bán ra giá ít hơn 30 đô la . Quảng cáo dán trên mỗi xe đạp( hay đựoc trợ cấp ) ai đó ở
các xứ nhược tiểu, có thể đạp thử
không mất tiền. Gafni đã tưởng tượng thời
trang hóa cạc tông mình làm, chế tạo các xe đẩy trẻ em - baby strollers ,
ghế đẩy cho người ốm và ngay cả xe ô tô
nữa .
( theo Charles Q. Choi )
3-
An tòan lao
động . Mũ hàn – welding head chống lại hơi khói
độc, giúp cho các thợ làm đồ kim lọai an
tòan hơn
Chỉ trong vòng 30 phút là việc tại xưởng nhom aluminium
năm 1999, anh thợ kim lọai Michael
Buckman hít vào các khói phun hơi độc nhiều đến nổi anh mắc bệnh viêm cuống phổi
– bronchitis 3 ngày. Khi phục hồi,
Buckman tự hỏi là một mũ hàn nồi – wedding helmet thương mãi nào có cơ lọc được không khí anh thở không. Anh không
tìm ra mũ hàn nồi nào tương tự mũ hàn anh nghĩ tới cả.
Cho nên anh khởi sự cố làm ra mũ WindMaker( Mũ làm Gió ), một lọai mũ nồi có thể ngăn ngừa tai hại phổi. WindMaker hút không khí trong sạch từ phía sau mũ, đẩy
nó xuyên qua một máy lọc tỉ xuất HEPA- rate , thổi nó ra phía trước, mát
da trong khi ngăn ngừa ( hỏa) mù – fog ở mặt
tấm bảng gương. Một quạt gần cằm giúp đẩy không khí ra ngòai, thổi bay xa những khói nơi đang họat động. Các ánh sáng LED ở mỗi bên tấm bảng mặt soi sáng công việc hàn
, trong khi đó một màn khói độc dày dặc làm lệch hướng các tia lữa. Nhiều
công ty đã tỏ ý muốn mua môn bài sản xuất mũ nồi hàn này. Tuy
nhiên, trước khi bán ra WindMaker, Viện Quốc Gia ( Hoa Kỳ ) An tòan và Y tế (Sức Khỏe) cho lao động - công việc làm, cần phải thử nghiệm rộng rải
các khả năng lọc không khí, một tiến trình tốn kém đòi hỏi các đơn vị sẳn sàng
tiêu thụ. Nếu linh kiện đúng như lời tuyên bố, phối hợp thỏai mái cho mắt,
nhiệt lượng, tia lữa, và những bảo vệ an tòan cho hô hấp có thể thúc đẩy nhiều thợ hàn tự bảo vệ lấy mình,
theo Shawn Gibbs, một chuyên viên Y
tế Lao động Trung tâm Y khoa, Viện Đại
học Nebraska cho biết; và sử dụng tăng thêm
này là điều cần thiết ở ngành
hàn.
Buckman cũng đã có những ý kiến cho
các mở rộng cao kỷ- high tech add-ons, gồm các linh kiện truyền thông không dây, các pannen mặt trời,
máy chụp hình viđêô, và các phô bày bố
trí nhìn thấy ngay- heads up. Dù cho mũ nồi cuối cùng có chứa những đặc
điểm nào đi nữa, Buckman vẫn tin chắc là mũ sẽ có đầy đủ an tòan. Anh nói: tôi khổ
cực làm công việc này; phải trải
qua kinh nghiệm đó để họa kiểu mũ mới.
( theo Veronique Greenwood
)
4-
Ở ngành điện
tử. Một thành tựu ở ngành rô bốt ;
hộp rôbốt cỗ vũ điện tử lập trình được
Brian Roe
mất gần 10 năm để làm ra những quái thai cỗ vũ điện tử– animatronic
monsters cho phim tỉ như Virus,
A.I., và Scooby Doo 2. Rồi , gần qua
đêm, Hồ Ly Vọng – Hollywood bỏ phăng các đặc
tính cơ học, thay bằng các biểu diễn
computer. Nay Roe họat động như thể
một cố vấn kỷ thuật , nhưng cuộc trổi dậy của vi điện tử - microelectronics rẽ
hơn, thân thiện cho người dùng hơn, khiến ông
nhìn thấy một thị trường đang chớm nở cho các rô bôt sở thích lúc
nhàn rỗi – hobbyist robots . Roe nói :
ngành điện tử và phần mềm – software thường qúa tầm tay mọi người,
nhưng 6 năm gần đây mọi chuyện đã đổi
thay. Cho nên Roe bắt đầu phát triễn một hộp – kit phí tổn thấp
để dạy bất cứ ai nghề rôbôt học. Ông gọi
họat động đang tiến triễn này là Roy
Rôbôt.
Đến nay, Roy
chỉ mới là đầu, cổ và một cặp chân. Nhưng, với 1200 bộ phận
kiểm sóat bằng phần mềm cỗ vũ
điện tử, rôbôt đã trông giống và di chuyễn như một con người. Roe cắt bằng laser khung làm ra robot bằng gỗ nhẹ,
uốn cong được hầu giữ lại kiến trúc phức
tạp mà
phí tỗn vẫn thấp. 28 động cơ
trợ động – servomotors rẽ tiền giúp Roy
cử động bằng tay, di động cổ tay, cổ, quai hàm và cả nháy mắt nữa .
Để hòan thiện tay và vai, Roe đã
lập ra chiến dịch làm một quỹ những ai thích thú đóng góp và những hộp DIY ( Tự Làm Lấy ) căn bản làm tay và cánh tay. Ông hy vọng sẽ bán các hộp này với gía chừng
300 đô la Mỹ. Thỏa mãn rẽ rề nhu cầu của
những ai muốn thao tác. Siddhartha
Srinivasa, một nhà rô bôt học Viện đại học Carnegie Mellon nói rằng các cánh
tay rô bôt học họat động được, gía khỏang 20 000 đô la. Roe ước lượng là một
hộp rô bốt hòan tòan với thân hình và chân có thể tốn 3000 đô la và hy
vọng là ngày nào đó Roy sẽ thấm đẩm đủ thông minh nhân tạo, để học hỏi cách con
người chuyễn động. Nhưng mục đích chánh của Roe là giúp ai đó xây dựng, làm lập
trình và thông hiểu ngành rô bốt học. Vì
lẽ cuối cùng ra, chúng ta đang sống ở một xã hội rôbôt học.
Chú thích thêm. Năm dụng cụ mát
lạnh chúng ta không thể sinh sống thế kỷ
21, nếu không sáng chế chúng: a) Máy
in 3- D Printer. James Dyson cho biết là bạn có thể sản xuất một cái gì mau
lẹ, chính xác, rồi thử nghiệm xem nó
chạy được không? b) Máy xay CNC Mill.
Saul Griffith nói rằng máy xay có thể
làm ra những đồ vật thật sự với vật liệu
thật sự . Chúng tôi đang làm chế tạo
phép trừ, dù đó là quảng cáo phép cọng. c) Máy nạo vét thép- Steel Scraper
. Roger Brown nói: đây là 10 dụng cụ trong một dụng cụ. Đúng là to lớn khi tách đồ vật
rời nhau, để xem chúng họat động như thế nào. d) Điện thọai thông minh-
smartphone. Nikolai Begg nói là bạn có khả năng để chụp liền một hình ảnh
và để nó trong bộ sưu tập, bạn mau lẹ
tham khảo được. e) Siêu chất keo
dính - superglue. Lonnie Johnson nói rằng các linh kiện cơ khí dính chặc vào nhau rất tốt đẹp, để nhào vô
làm kiểu mẩu đầu tiên .
( theo Zach Zorich )
5- Ở ngành
Năng lượng : Tiết kiệm nóng hổi: một
hệ thống HVAC chạy bằng khí thoát 18 xe
Goòng.
Nhũng kẻ lái xe bán vận tải –
semi truck để yên các động cơ dùng hâm nóng hay làm nguội buồng lái, một thủ tục đốt cháy một tỉ ga
lông ( 1 ga lông gần 4 lít ) nhiên liệu mỗi năm ở Hoa Kỳ. Các động cơ nhỏ ở sau lưng buồng lái, tên gọi là những đơn vị điện phụ thuộc – auxiliary power units ( APU
) làm công việc này tốn ít nhiên
liệu hơn, nhưng chúng quá ồn ào và hôi
rình. Một nhóm kỷ sư và cơ khí tại thành
phố Ontario
đã vẽ ra kiểu mới có thể là giải pháp tốt hơn: một APU tên là HYPER chạy bằng
khí hơi nóng phế thải.
Nguyên thủy, nhóm này lập ra cốt để chế tạo xe chạy 100 mpg (dặm Anh cho
một ga lông) cho xe hơi tranh giải
2008 X Price competition. Trong một phiên họp đóng góp ý kiến mọi người, ai
đó đã tự hỏi to tiếng: tại sao lại không dùng năng lượng từ hơi thóat của xe để chạy hệ thống HVAC ? Theo
Jack MacDonnell thuộc nhóm, họ đã làm ra
nhiều kiểu và nhận thức là con số năng lượng thật có ý nghĩa. Ông và hai đồng
nghiệp quyết định họat động tòan thời gian phát triễn một APU mới.
Tương tự một tủ lạnh gia thất, nhưng kích
thước chỉ 1/3 , HYPER làm lạnh ngắt không
khí bằng cách bỏ áp lực một chất làm
lạnh lỏng, đang ở áp lực cao thành một khí , một tiến trình hấp thu năng lượng. Khí này sẽ cô đọng để
khởi sự chu kỳ một lần nữa. Nhưng thay vì dùng điện chạy tiến trình,
HYPER làm như vậy với nhiệt lượng hâm nóng 6600 F, hơi
thóat ra khỏi xe bán vận tải. McDonnell cho biết là APU tồn trữ từ 6 đến 10 giờ khả năng hâm nóng hay làm
lạnh sau một giờ lái xe. Căn cứ trên những thử nghiệm trước đó, ông nghĩ rằng
linh kiện có thể giảm thiểu mức tiêu thụ nhiên liệu xe vận tải mỗi năm chừng 9% và giảm bớt mức phát thải carbon
chừng 20 tấn .
Nhóm thử
nghiệm HYPER trên một xe bán vận tải đang trang bị thêm, hy vọng sẽ bán ra các
linh kiện sẳn sàng chạy đường dài vào năm 2014.
Hoa Kỳ có 2.5 triệu xe vận tải hiện nay, cho nên HYPER có thể có ảnh
hưởng đáng ý nghĩa, nhưng nhóm cũng hy vọng là trang bị thêm cho xe búyt , RV, các xe chở
hành khách và nhiều lọai hơn nữa. Mc Donnell nói : Hoa Kỳ sẽ cắt giảm nhiều
phát thải cũng như tiêu thụ nhiên liệu và ít tùy thuộc dầu lữa ngọai quốc hơn.
( Thweo Sarah Fetch )
6-
Ở ngành không
gian .Áo không gian mảnh mai, thỏai
mái họa kiểu để bảo vệ các du khách bay trên cao:
Áo bảo vệ phụ quỹ đạo
Trong cuộc Thách thức Găng tay Phi hành
gia NASA năm 2007, nhà chế tạo đồ mặc
Ted Southern , gặp đối thủ cạnh tranh Nikolay Moiseev, một kẻ xây dựng bộ áo không gian Nga. Dù cả hai
đều rời cuộc họp cạnh tranh trắng tay,
họ hình thành một tình bạn sản xuất .
Hai năm sau, họ vào nhóm găng tay, cùng
làm ra và thắng 100 000 đô la Mỹ .
Southern và Moiseev nay đang xây đắp một
thế hệ thứ ba hòan thiện bộ áo không gian
tên gọi là 3G , với hy vọng là
chụp bắt được một mảnh của ngành công nghệ bay trên không gian phụ quỹ
đạo, trị giá 1.6 tỉ đô la Mỹ vào thập niên
tới. Khi các công ty như Virgin
Galactic, SpaceX, XCOR, và Blue Origin sửa sọan tung du khách lên tận bìa không
gian, Southern nói rằng những hiểm nguy
cho môi trường đã mở ra một thị trường
mới. Tuồng như nơi đây là một chân không hòan tòan.
Giá 200 000 đô la một bộ, các bộ áo mặc cận đại có thể tổn phí còn cao hơn cả giá vé phụ quỹ đạo nữa đó. Và đa số sử dụng một bong bóng bên trong thổi phồng được và một lớp kìm hảm bên ngòai vững bền- nghĩa
là kiểu vẽ hai lớp , khiến chúng trở thành nặng nề, kềnh càng và không uốn cong
được. Tuy vậy, thỏai mái là một đòi hỏi
cho các chuyến bay phụ quỹ đạo.
Đó là những ngưòi phải rốc túi trả nhiều tiền, theo lời Jonathan Clark,
một cố vấn y khoa không gian ở trường y khoa Baylor.
Năm 20-09, Southern và Moiseev bắt đầu phát triễn một bộ áo chỉ một lớp duy nhất, hy vọng bán
ra giá chừng 50 000 đô la. Họ làm ra áo này bằng cách dung hợp nhau những mảnh nylon bao phủ urethane , một
vật liệu vững bền, không để không khí lọt vào và xếp được. Khi thổi phồng lên ,những vết khâu định vị trí kỷ lưỡng và các thanh giằng kim lọai
giúp ai mặc áo duy trì mềm dẽo,
và áo có ống bên trong giúp không khí làm mát lạnh luân chuyễn. Lỗ hổng phía trước áo giúp
cài đặt các đồ gá lắp đã đặt may .
Tiến trình NASA xác nhận, khẩn
thiết cho bất cứ bộ áo nào mới, không rẽ đâu, cho nên năm 2012, Southern và Moiseev đã tìm kiếm quỷ những ai thích thú
đóng góp – crowd funding. Số tiền 27
000 đô la họ thu được, giúp họ làm xong 90% một kiểu mẩu đầu tiên và hai người
đã bắt đầu thử nghiệm những thành phần
then chốt việc xác nhận cho bay. Ngành công nghệ đã chú ý đến. Theo Southern ,
mới đây nguyên phi hành gia Garrettt Reisman, một chuyên gia an tòan phi hành
đoàn SpaceX đã thăm viếng họ. Reisman đã
thấy bộ áo chịu áp lực ( thế hệ thứ hai ) và đã bị ấn tượng mạnh.
( chiếu theo Dave
Mosher )
7- Ở ngành giải đáp khẩn cấp .Trái banh thông minh
Sau trận động đất ở đảo Trung Mỹ Haiti ,
các nhóm tìm kiếm người sống sót làm
việc ở các đống gạch vụn thủ đô Port-au- Prince. Francisco Aguilar , khi đó còn la sinh viên
cao học môn chánh trị công cọng bị sốc
mạnh, đọc báo ghi rằng các nhóm tìm kiếm dựa vào những hệ thống làm hình ảnh
phức tạp đắt tiền. Aguilar nói : “ chỉ vài nhóm là có hệ thống này và phải được
huấn luyện kỷ càng để sử dụng
chúng” Rồi ông tung ra một công ty mới Bounce Imaging ở thị trấn Cambridge, bang Massachusetts,
phát triễn một cách đơn giản thám hiểm những nơi khó đến được: một trái banh kích
thước banh bóng chùy – baseball dò tìm – probe nới rộng được,
quẳng đi được. Máy tên gọi là nhà Thám hiểm Làm Hình Dội Nẩy lên được - Bouncing
Imaging Explorer, võ hấp thu
sốc có đặt 6 máy chụp hình, cọng thêm
nhiều cụm LED gần hồng nội – infrared hầu thắp sáng các
phòng tối om ( cho các máy chụp hình ). Để dàn trải máy Explorer , một
nhân công khẩn cấp liên kết nó với một
điện thọai thông minh hay một bảng computer
nhỏ và quăng banh vào nơi nguy hiểm. Nó tức khắc chụp hình và thử nghiệm
tìm methane, carbon monoxide , cùng các nhiệt độ hiểm nguy. Một vi xử lý –
microprocessor bên trong banh, dán các hình ảnh với nhau và chuyễn hóa dữ
liệu thô hào để truyền đi qua Wi-Fi. Chỉ vài giây đồng hồ sau khi liệng
banh, một toàn cảnh quấn quanh, hòan tất
với những cảnh báo môi trường trên linh kiện hình ảnh âm thanh ăn khớp
nhau .
Aguilar mau lẹ tưởng tượng các ứng dụng
xa hơn các vùng bị tai ương, tỉ như các xây cất đang bốc cháy, các khủng hỏang
bắt làm con tin và những chiến trận; cho
nên ông cố tìm phản hồi từ các khách hàng tiềm thế. Công ty mới mở của ông quay tay được chừng vài tá kiểu mẩu đầu tiên
trong vòng 18 tháng, ngắt véo họa kiểu
khi đòi hỏi xô tới. Khi nhiều cảnh sát
viên cho biết là họ mong nghe được trong phòng, chẳng hạn, Aguilar thêm ngay
một micrô kỷ thuật số.
Cảnh sát, nhân viên chữa lữa, binh lính,
và các thanh tra nhà máy điện hạt nhân
đều mời ông thử nghiệm linh kiện. Aguilar cương quyết giữ giá ở mức 500
đô la đến 1000 đô la. Ông nói “ Chúng tôi
muốn máy càng rẽ tiền càng hay, hầu sử dụng máy càng nhiều , càng rộng rải càng hay.”
8- Ở ngành thắp sáng . Đồ dằn bóng đèn ….
Hơn 780 triệu người trông cậy vào
dầu lữa kerosene để thắp sáng nhà
cửa. Nhưng nhiên liệu cao gía và độc hại
khi đốt cháy, chưa kể nguy cơ cháy nhà. Năm 2008, nhà vẽ kiểu
sản phẩm Martin Riddiford căn cứ
ở Luân Đôn và bạn đồng nghiệp Jim Reeves quyết định tạo nên
một thay thế rẽ hơn, an toàn hơn. Ruddiford đã biết là một vật nặng rơi
xuống có thể sản xuất ra đủ năng lượng
chạy đồng hồ của ông nội, vậy tại sao lại không dùng thắp đèn ? Để tìm kiếm, ông nối tay quay của một đèn
chớp quấn trên một bánh xe đạp. Ông treo một vật cân nặng trên bánh xe và làm cho nó quay
tròn. Bánh xe quay đèn chớp và linh kiện sáng lên.
Trong 4 năm kế tiếp, Riddiford, Reeves và một nhóm nhỏ, dùng thời gian
nghĩ vì máy hư giữa các dự án trong
một tầng hầm, tinh chế Trọng Lực/ Ánh Sáng- GravityLight. Hầu
sử dụng, một người treo linh kiện và đổ đầy một túi vải 28 cân Anh đá, chất bẩn thỉu hay vật liệu khác. Nâng cao và thả lỏng túi
đá đều đặn kéo môt đai có khía rảnh, xuyên qua một trục bánh xe TrọngLựcÁnhSáng plastic . Đai quay tròn một lọat
bánh răng cưa, làm chạy một động cơ nhỏ, luôn luôn cung cấp điện chạy
LED khỏang 30 phút. Nhóm cũng dùng một quỹ người thích thú
đóng góp- crowdfund để chế tạo 1000
GravityLight họ dự tính gửi đi các xứ chậm tiến
để thử nghiệm ngòai trời, và thêm 6000
máy này cho các người hổ trợ.
Riddiford nói : Thật đáng hứng khởi chứng kiến nhiều phản ứng tích cực
như vậy về những gì chúng tôi đang thực hiện.
Ngòai các làng xa xôi hẻo lánh,
đèn có thể rất tiện lợi cho cắm trại,
buồng kho và bất cứ góc xó xỉnh nào xa
một ổ cắm: cho nên Riddiford hy vọng
sẽ làm môn bài một dịch bản giá ít hơn
10 đô la.
9- Ngành y khoa : bàn chân đứng vững chắc
Một cẳng chân phục hình giúp các lực sĩ trở lại trò thể thao. Trong một cuộc đua xe chạy trên tuyết, trên băng giá chuyên nghiệp năm 2008 , Mike Shultz mất kiểm sóat
máy khi đang đổ nhanh tốc lực trên
một dãi tuyết gồ ghề. Bàn chân
trái ông đụng mạnh vào mặt đất quá
cứng khiến cẳng ông trải dài theo một hướng sai lạc ,làm gảy đầu gối và
buộc các bác sĩ phải cưa cẳng chân ông , ngay phía trên khớp nối. Schultz nhìn vợ rồi nói: Vậy chớ bây giờ chúng ta phải làm gì đây
? Tôi là một lực sĩ chuyên nghiệp, nhưng
nay tôi không còn khả năng làm như vậy nữa.
Bản năng Schultz nghĩ đúng: Các cẳng chân
phục hình qui ước không sánh nổi
đời sống ảnh hưởng cao của ông. Thế cho
nên năm 2009, ông họa kiểu và xây dựng một cẳng chân, sống nổi trong cuộc sống này. Đặc điểm then chốt là Đầu gối Chuyễn động – Moto
Knee dùng một bộ phận hấp thu
sốc xe đạp (leo ) núi có được 250 psi thay đổi được, hầu điều chỉnh đầu gối
cứng đờ với không khí ép. Nhưng
các tay chạy ván tuyết và chạy băng trượt tuyết
cũng đòi hỏi áp lực cực trọng ở ngón chân và căng thẳng ở mắt cá chân , cho neên
Schultz thêm vào đó Versa Foot, một ráp nối
bàn chân – mắt cá, cũng sử dụng một hấp thu sốc chạy khí nén, để khích
lệ khớp nối chống cự. Cả hai bộ
phận hòan tất một cẳng chân nhân tạo chống cự được nơi đụng độ, không thấm nước và
mau lẹ bán ra cho khách hàng đặt mua,
theo một lọat họat động cao hiệu năng .
Mới đây, Schultz trợ lại cuộc thi đua và đã đọat
một mề đay vàng kim ở giải 2013 X Games Aspen. Mùa xuân này,
ông hy vọng là sẽ bán máy phục hình
mới có thêm cải thiện, không những
cho các lực sĩ cụt chân mà còn cho binh
sĩ bị mất chân vì chiến trận nữa. Schultz nói: Tòan thể dự án đã khởi công, vì lẽ tôi
muốn giúp tôi làm những gì tôi muốn ,thế nhưng nó đã tiến trào xa hơn
hẳn. Tôi đang giúp ai đó làm những
gì họ không làm được nữa, kể từ khi họ
còn cả hai cẳng chân lành mạnh.
( theo Clay Dillow )
10- Ở ngành Âm nhạc. Đàn
ghi ta –guitar AX kỹ thuật số.
Một lọai
ghi ta MIDI giúp các nhạc sĩ mới chớm
nở học cách bẻ vụn. Khi còn thơ ngây, kỷ sư điện Dan Sullivan chơi đàn ghita
rất giỏi. Các con trai ông còn niên thiếu, lại thích các trò chơi vi đêô –
videogames . Sullivan nghĩ rằng,với một cây đàn thực tiễn, mọi thời giờ trao trọn cho trò chơi tỉ như Rock Band – Ban Nhạc Rốc
cũng có thể sản xuất ra một thành thạo
âm nhạc đáng kể. Sullivan , nay 58 tuổi,
nói: Bạn có thể trình diễn gảy đàn ghi ta, khi bạn đến tuổi tôi hiện nay. Đủ khả năng đàn theo mức 17 sẽ không ở lại với bạn đâu.”
Cách đây 7 năm, rời bỏ chức vụ dễ chịu chánh chuyên viên kỷ
thuật ở một công ty quảng cáo viđêô hầu phát triễn JamStik,
một đàn ghi ta kỷ thuật số- digital, 6 dây. Cổ cây đàn
dày đặc có phím đàn – fret và dây dàn như một ghita thật sự, nhưng
không cần phải lên dây – tuning và không phải dựa trên các nút đẩy như ở nhiều kiểu mẩu kỷ
thuật số khác. Thay vào đó, các máy dò – sensors nhỏ cài đặt trong bảng phím đàn , theo dõi
các ngón tay sáng chói lên nhờ 52
đèn LED hồng nội.
Vì các máy dò cách nhau chỉ một phân số một ngón Anh- inch fraction, đàn tự
suy dữ liệu sàng lọc các tín hiệu chồng chất nhau và qui định
nơi nào ngón bấm một cách chính xác.
Chúng cũng có thể theo dấu một âm điệu bị bẻ cong cho một
âm điệu bluesy hay đầu ngón tay
rung rung cho một tiếng rung- vibrato
bi kịch tính. Một vi xử lý đặt trên bảng chuyễn hóa dữ liệu thô hào
thành những chỉ dẫn âm nhạc tiêu chuẩn ( MIDI ) , một ăng ten không dây – wireless antenna bấm thành luồng – beam tới một iPad
synced hình ảnh âm thanh khớp nhau hay
một máy computer để đùi – laptop
. Các máy dò , rặng nhạy cảm chỉ bằng
phân nữa ngón Anh trên phím đàn, dò ra các đầu ngón tay trước khi chúng dụng vào một dây. Đìều này giúp cho phần mềm
theo kèm, tỉ như JamTutor cho iPad, làm
bản đồ các vị trí tay đúng thời gian, khiến cho các tay gãy đàn có thể tự sửa chữa lấy.
JamStik cũng họat động với hơn 100 ứng dụng Wi-Fi được gồm luôn cả Garage Band . Sullivan hy
vọng là đàn nàysẽ đến các tiệm bán cuối năm 2013, giúp đàn ghi ta có những phím
đàn tương tự đàn piano. Sullivan tiếp : “ Hy vọng của chúng tôi là
dẫn nhập một thế hệ mới cho ai thích tạo âm nhạc, hơn là chỉ đơn
giản tiêu thụ nhạc thụ động.”
( theo Amanda
Svchupak )
( Irvine , Nam Ca Li – Hoa Kỳ ngày 26 tháng tư
năm 2013 )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét