Những ý kiến lớn về sinh học :
Tế bào- B hay không tế bào- B ?
Chứng
đau cơ viêm tủy sống – myalgic encephalitis hay hội chứng mệt mỏi kinh
niên – chronic fatigue syndrome là một rối lọan phức tạp, tuồng như là một bùa
mê thầy mo- voodoo hex hơn là một bệnh tật . Bệnh nhân có thể nằm liệt
giường ở phòng tối om , đau đớn mãn tính thuờng có những triệu chứng hệ thần kinh , tỉ như đau cơ bắp ( bắp thịt ), đổ mồ hôi và hoa mắt – chóng mặt. Các bác sĩ y khoa đã nêu ra nhiều nguyên nhân
từ bệnh mụn rộp -virus herpes
đến virus ngược – retrovirus
, đến trầm kha - depression .
Nhưng một giải thích lạ lùng mới gợi ý
rối lọan là một bệnh tự miễn
nhiễm – autoimmune của hệ thống thần kinh do các các tế bào –B quá hăng
hái – over active gây ra. Tế bào –B, B-cells thường có trách nhiệm khuấy tung các kháng
thể giết mầm bệnh – pathogen killing antibodies.
Năm 2011,
hai nhà ung thư học Na Uy, Oystein Fluge và Olaw Mella thuộc bệnh viên Viện đại học Haukeland ở Bergen, cùng các
đồng nghiệp, nghiên cứu 30 người chẩn
bệnh đau hội chứng rối lọan miễn nhiễm mệt mỏi kinh niên – chronic
fatigue immune dysfunction syndrome (
CFIDS ). Mỗi người nhận một thuốc làm yên lòng – placebo hay một thuốc hóa chất
chữa trị rất đặc thù tên gọilà rituximax,
làm giảm thiểu mau lẹ và một cách lựa
chọn các tế bào –B. Sau 12 tháng, 10- 15 bệnh nhân uống thuốc
đã cải thiện đáng kể. Chỉ có hai người trong số 15 người ở placêbo là
cải thiện .
Nghiên cứu
này đánh dấu chỉ một bước tiến
trong nhóm khảo cứu tụ điểm vào
nhiệm vụ của các tế bào –B trong
hệ thống tự miễn nhiễm. Trong khi chúng
rất cần thiết giúp thân thể đuổi lui các tấn công, nếu có điều gì sai lạc, các
tế bào -B có thể tạo dựng những kháng
thể tấn công các mô lành mạnh.
Mãi gần đây,
các tế bào-T ( T- cells ) , những tế bào
họat hóa và điều hòa các phân
tử có trách nhiệm kiểm sóat viêm sưng và phản ứng miễn nhiễm,
đã được xem là những kể phối hợp lớn cho tính miễn nhiễm. Chúng cũng được xem
là những kẻ thúc đẩy chánh cho các rối
lọan tự miễn nhiễm.
Lần lượt,
các nhà khảo cứu xem các tế bào –B là những ong thợ - worker bees lảnh chỉ thị của các tế bào-T . Theo Jonathans Edwards , nhà thấp khớp
học và khảo cứu đã về hưu, tế bào –T
rất thời thượng một thờigian lâu dài và “ các tế bào-B chỉ được xem là chán ngấy” . Nhưng Edwards không bao giờ bị thuyết phục các tế bào-T là alpha và Omega
của miễn nhiễm.
Tế Bào T |
Các tế bào-B bắt đầu
Cuối cùng
ra, tế bào –B đóng một vài trò chánh và đôi khi độc lập ở chức năng miễn nhiễm,
nhảy múa với các tế bào-T ở một vòng
chất lỏng và tương tự Escher like.
Chẳng hạn, các phép chữa trị đặc thù kháng tế bào –T không hửu hiệu tí nào cả cho viêm khớp thấp
khớp rheumatoid arthritis( RA) và
Edwrads không nghĩ rằng các tế bào –T
giải thích cách nào bệnh vẫn tiếp
diễn. Ông và các đồng nghiệp ở viện đại học College tại Luân Đôn, đã họat
động trong 10 năm lắp ráp nhau một giả
thiết về vai trò của tế bào-B ở RA, rồi họ bắt đầu thử nghiệm .
Năm
2004, mốc lịch sử nghiên cứu này đăng
tải trên tạp chí New England Journal of Medicine, thay đổi cách nào họ tiến tới
RA. Thử nghiệm ngẩu nhiên theo dõi 161 bệnh nhân được chửa hoặc bằng một thuốc qui ước hủy bỏ miễn nhiễm tên là
methotrexate hoặc với methotrexate cọng thêm rutiximax, một loại giết chết tế
bào –B . Hơn 40 % bệnh nhân nhận thuốc
phối hợp đã cải thiện nhiều sau 24 tuần
lễ và họ duy trì cải thiện thêm 24 tuần
lễ nữa. Chỉ 13% ai đã nhận methotrexat riêng rẽ là được cải thiện.
Edwards
nói : “ các tế bào –T và tế bào-B cộng
tác với nhau. Chúng tôi nghĩ rằng các tế bào- B
có thể đôi khi làm một sai lạc,
tạo ra những kháng thể tự động và lừa các tế bào-T cấp cho chúng
giấy phép tiếp tục làm như vậy.
Chúng tôi lấy đi, giảm sút các tế bào-B, các khảng thể tan biến dần dần và
con bệnh cải thiện, nhưng rồi thì sĩ số tế bào –B tăng trở lại và con bệnh cần
được tái chửa trị.
Theo nhà
sinh học miễn nhiễm Mark Shlomchik, viện
đại học Yale đã nghiên cứu tương tác giữa các tế bào-B và hai lọai chất nhận
– receptors trong chúng là TLR7 và
TLR9 , “ tế bào -B là những tế bào điềm tỉnh , lạnh nhạt”. “ Các tế bào-B thật ra đang
theo tiến trào đúng theo thời
gian thật sự trong thân thể chúng ta”, cũng theo lời Shlomchik. Khi các tế bào
–B gặp một mầm bệnh, vài tế bào đã có thể dính chặc vào nó rồi, với một độ
chính xác nào đó. Nhưng khi chúng bắt đầu phân bào và thay đổi các gen (es ) của
chúng , cạnh tranh các tế bào-B khác
để tạo ra một kháng thể một cách hết sức
chính xác. Tiến trình tuyễn chọn thiên nhiên này có thành quả bên trong tế bào_B dính chặc gần hòan hảo.
Đến điểm này, các tế bào –T cho phép chúng phân bào mau lẹ và sản xuất ra hàng
triệu tế bào-B con gái chúng, có cơ làm ra một kháng thể đặc thù. Tiến trình
này có thể nhiều ngày, nhiều tuần lễ, cắt nghĩa tại sao bạn lại không phục
hồi sau khi bị cúm trong vài giờ đồng hồ.
Nhà miễn
nhiễm học Philippa Marrack thuộc Viện Y
Khoa Howard Hughes cũng đã nghiên cứu tế
bào –B và chất nhận TLR7 nói : “ co lẽ
tiến trình này cũng xảy ra với tự miễn nhiễm. Edwards cho rằng điều này có nghĩa lý ; các
tế bào-B được xemlà đột biến được và đó là điều chúng đã làm. Thỉng thỏang chúng làm sai lầm được các tế bào
–T chấp thuận
Hai nhà
ung thư học Na Uy Fluge và Mella ghi là
Edwards đã cảm ứng công trình của họ. Họ cũng nghĩ rằng thành quả của họ gợi ý một
kháng thể chưa biết- có lẽ là một kháng thể chống lại mình - nhắm vào các mô thân thể lành mạnh, khởi động hội chứng mệt mõi kinh niên . Vì
chưng , dù giảm bớt mau lẹ tế bào -B, cải thiện cũng chậm rải. Con bệnh phản ứng với chữa trị, cần
2 đến 8 tháng để cho ra một phản ứng.
Fluge nói:
chúng tôi giả thiết là cải thiện xảy ra lúc tế bào –B tạo dựng tự kháng thể,
những kháng thể của chính ngay mô – tissues một người nào đó, rồi dần dần bị lọai bỏ chậm
rì . Điều này có thể kéo dài hàng tháng . Cách giải thích này đuợc hổ trợ theo
sự kiện là 8- 10 bệnh nhânn đã cải thiện lại bị măc lại bệnh. Khi các mức tế bào - B phục hồi theo thời gian , chúng bắt đầu làm ra lại kháng thể. Các bệnh nhân này lại
được tái chữa trị.
Flude và Mella nay đang họat động ở một nghiên cứu đa trung tâm và theo dõi các
bệnh nhân nguyên thủy khi họ nhận những
chửa trị sinh cường thêm, để thử nghiệm và qui định các chữa trị tối hảo hơn cho CFIDS. Cho đến nay, các thành quả của hai ông đúng
theo đường lối giả thiết của họ trước đó, dù rằng chỉ 2 phần 3 bệnh nhân
phản ứng với những chửa trị. Điều
này gợi ý là có thể có một cơ chế thứ hai
đưa tới CFIDS một cách độc lập.
Hiện
nay , các thuốc như rituximab làm mất đi
tế bào-B, không chỉ cung cấp một thoa dịu ai mắc bệnh đau tự miễn nhiễm, nhưng một phương cách mới hiểu biết những điều kiện
này – những một hậu quả không định trước
của tiến trình tuyễn chọn thiên nhiên tế bào-B thực hiện mỗi khi chúng gặp một
mầm bệnh mới. Đây là một tiến trình vô cùng hữu hiệu, ngọai trừ khi nó sai lầm.
Cái gì khiến tế bào –B gỏ điểm ?
Điều qui
định nếu nột tế bào –B cá nhân phân bào – divide , sảan xuất một kháng
thể hay làm tiến trào ? Những lý thuyết đang thịnh hành gợi ý là các tế bào-B phản ứng cùng các mệnh
lệnh bên ngoài, tỉ như các hormone;
nhưng vài nhà khảo cứu Úc Châu nay tin
tưởng rằng các lực đẩy phía sau có thể, ít nhất là một phần , ở bên trong .
Nhà miễn nhiễm
học Phil Hodgkin của viện Khảo cứu Y Khoa Eliza Hall, nói là hệ thống miễn nhiễm có một lọai phân phối bỏ qua của tế bào-B tương ứng cho các kết quả có cơ xảy ra . Số
phận căn bản mỗi một tế bào-B đã được
đóng si kín, nói một cách khác , là ở
ngay từ đầu. Rồi các hormon chỉ
đơn giản xếp thành chồng cỗ bài cho các hậu quả đặc thù .
Bằng cách họa kiểu những mô hình tóan
học, hầu tiên đóan chính xác các cư xử tiềm thế của tế bào-B, các nhà khảo
cứu hy vọng là vẽ ra những thuốc chủng - vaccines và phép chữa trị miễn nhiễm mới, tỉ như hội
chứng mệt mõi kinh niên.
( Chiếu theo Jill Nemark và Beanna Draxler, nguyệt san Khám
Phá số tháng 5-2013 )
( Irvine ,
Nam Ca Li ngày 10 tháng 4 năm 2004 )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét